Bất kỳ một sản phẩm nào đẹp đều thu hút được sự chú ý của mọi người. Đó là vì cái đẹp được mọi người để ý nhiều nhất, chăm chút nhiều nhất. Một bông hoa đẹp, một bức tranh đẹp,…và kể cả là một ngôi mộ đẹp thu hút khách hàng cũng được đặt lên hàng đầu.
Trước tiên, hãy khoan nói đến cái đẹp trong lăng mộ bằng đá mà thay vào đó hãy nhìn nhận thế nào là cái đẹp trong nghệ thuật và đời sống xã hội. Trong thực thể đẹp nghệ thuật dường như có tất cả mà cũng như không có riêng về một mặt nào của đời thực: quan hệ kinh tế – xã hội, chính trị, triết học, văn hóa, đạo đức, khoa học, nhân cách, lối sống và lời ăn tiếng nói, sự nghiệp vĩ đại và đời thường nhỏ nhặt, thế giới bên trong và lan can đá đẹp mặt cắt bên ngoài, cá nhân và cộng đồng, xưa, nay và mai sau… Đó là một hiện tượng xã hội sống động, chứa đựng biết bao số phận cụ thể có bản chất “tổng hòa những quan hệ xã hội” rất chung mà cũng rất riêng, rất quen thuộc mà cũng rất mới lạ. Chính thể nghệ thuật là “bản sao” sinh động, toàn vẹn cuộc sống xã hội nhưng đã vượt khỏi nguyên mẫu, lung linh tài năng sáng tạo và thấm đượm “cái tâm” vì con người, vì “người hơn” của quần chúng lao động mà nghệ sĩ là đại diện trung thực.
Một tác phẩm có giá trị thẩm mỹ cao là kết quả của sự hòa quyện nhuần nhuyễn ba yếu tố cơ bản: phản ánh chân thực đời sống xã hội, độc đáo, đặc sắc sáng tạo nghệ thuật tình cảm nhân đạo, với ý thức xã hội tiên tiến.
Đó là vẻ đẹp dung hòa của nhiều yếu tố tạo nên, từ con người đến thiên nhiên hay ngay cả lối sống sinh hoạt hằng ngày của con người cũng được đưa vào. cuốn thư đá đẹp là những ngôi mộ bao quát đầy đủ nhất về quan niệm cái đẹp. Từ hình thức bên ngoài, cách bố trí lối kiến trúc đến hoa văn xung quanh ngôi mộ.
Vẻ đẹp trên từng giá lăng mộ đá cũng giống như vẻ đẹp trong các tác phẩm nghệ thuật. Trước cái đẹp của con người và cuộc sống được mô tả trong tác phẩm nghệ thuật, tình cảm, thị hiếu phán đoán và lý tưởng thẩm mỹ của công chúng được khơi nguồn và rộng mở trực tiếp, chính diện và có ảnh hướng rõ ràng. Cảm thụ cái đẹp là cảm thụ đặc biệt tích cực, mộ đá xanh thanh hóa khoái cảm trước cái đẹp là niềm hân hoan, sự say mê vừa sâu vừa lâu bền.
Thật là lạ, các cụ xưa đắng cay trăm nỗi, thế mà vẫn ngâm ngợi bông sen, con cò, cô Tấm, chàng Thạch Sanh, ông Bụt. Vào những khi xã hội lắm đảo điên, đời người đầy rẫy tang thương, nhân dân trông đợi ở nghệ sĩ không chỉ phê phán thực trạng tăm tối, mà chủ yểu là soi tỏ cho họ niềm tin vào sức sống nhân văn. Những kết thúc bán mộ đá có hậu trong văn chương ta xưa dường như là một tất yếu nghệ thuật, một nguyên tắc đạo lý nhằm thỏa mãn nhu cầu xã hội – thẩm mỹ, mà nếu thiếu vắng chúng người ta sẽ mất đi chỗ dựa vững chãi trong cuộc đời thực.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét